Chào cả nhà ! Mình lập Hội những người yêu thơ và thích làm thơ - Là Nơi các "lều văn", "lều thơ" thỏa sức đàm đạo và xả thi hứng, văn hứng..... Để giao lưu và làm quen, Mình xin tặng cả nhà những vần thơ: Thơ và tình... cũng như hồn với dạ. Vừa mơ hồ vừa cụ thể bù nhau. Tách thơ ra, tình bỗng khô khan lạ. Trộn tình vào, không khéo hóa thương đau. Ta với bạn dù thơ tình ngây ngất. Nhưng hiểu là nguồn cảm hứng văn thơ... Hy vọng đây sẽ là nơi để mọi người thoả sức đưa những vần thơ "bất hủ" .
Đóa hồng tình tháng 7 Ở lại tim tôi, chốn bình yên Sắc màu tình ái, nhuộm muộn phiền Em hãy cùng tôi về chốn ấy Cõi vô thường bỏ đời cuồng điên Tôi nhận ra em ẩn dưới hoa Tình em trong trắng tựa như là.. Rung động tim tôi từ cõi ấy Kiếp này tôi giữ mộng hồn hoa Này em, đóa hồng tình tháng bảy Xin em chiu chắt, giọt sương gầy Yêu em, ru tình vào góc khuất Trong trái tim gầy, em có hay...?
Dạ. E cũng là 1 fan cuồng của những người yêu thơ. Nhất là mấy loại thơ cóc và thơ tình cảm lãng mạn như chị Linda Vuong. E thì làm thơ cũng ko giỏi lắm. Thỉnh thoảng tâm trạng buồn hoặc mơ mộng, cũng thích làm thơ lắm. Còn chủ yếu là đi đọc thơ của mọi người thôi. Nhưng hôm nay, nhân dịp xin "ra nhập" hội, e xin tặng cả nhà vài ba câu thơ do e "tự phát" ạ " Lâu rồi em chưa làm thơ Gặp chị Linda e bỗng nhớ thơ vô cùng Thơ em vốn rất lạnh lùng Lên đây gặp gỡ, để cùng vui chung"
Em là hoa... Nụ Hồng dành tặng Linda Như quà ra mắt của ta với nàng Nụ Hông e ấp dịu dàng Nàng như cánh thắm ta mang trọn đời Photoby Vương Ngọc Minh
Ngưỡng mộ chị Linda quá. Em cả đời chưa có ai tặng bông hoa hồng nào như kia cả. Toàn là đc nhận hoa từ lớp thôi =)
Phút làm quen Tôi cũng là người cùng xứ sở Xứ sở tình yêu xứ sở thơ Trên đàn thẩm mỹ bài thi nhỏ Hầu chuyện cùng ai có thuở mơ Tuy chưa biết mặt nhưng vẫn vui Vì thơ là tim của mây trời Khi bay bay mãi không hề mõi Chỉ lúc buồn tênh khóc thế cười Có phải không ai? người ở đâu? Một chiều tâm sự đứng nhìn nhau Biết đâu thuở trước ta cây cỏ Sầu với mùa thu nắng đổi màu
Trước lạ sau quen, âu cũng là duyên phận Nhưng cùng ở đây, với niềm vui bất tận Lấy vần thơ làm cầu nối duyên phận
thơ thẩn cho tôi chút thẩn thờ đây...! tay lau giọt sầu tan vỡ đây...! vai ghé tựa trút say tình đây ...!lòng trĩu nặng, nương hình bóng đưa tiếng thơ vang quyện não lòng đưa tình ngây ngất trang thơ thẩn đưa người chìm lặng cõi u mê...!
em chào cả nhà! em cũng là một mem rất yêu thơ, nhân dịp ra nhập hội yêu thơ em xin góp vui một bài thơ ạ Thêm một Thơ Trần Hòa Bình Thêm một chiếc lá rụng Thế là thành mùa thu Thêm một tiếng chim gù Thành ban mai tinh khiết Dĩ nhiên là tôi biết Thêm một - lắm điều hay Nhưng mà tôi cũng biết Thêm một - phiền toái thay Thêm một lời dại dột Tức thì em bỏ đi Nhưng thêm một chút lầm lì Thế nào em cũng khóc Thêm một người thứ ba Chuyện tình đâm dang dở Cứ thêm một lời hứa Lại một lần khả nghi Nhận thêm một thiếp cưới Thấy mình lẻ loi hơn Thêm một đêm trăng tròn Lại thấy mình đang khuyết Dĩ nhiên là tôi biết Thêm một lắm điều hay
Đọc xong bỗng thấy ngày dài lê thê Giống như đang lạc vào cõi u mê Phải chăng, lòng người cũng thế? Người buồn, thơ có vui đâu bao giờ????
Cảm ơn Harry Tùng đã tham gia vào hội nhé! Muốn gom hết cả những vần thơ Từ thủa xa xưa, thủa dại khờ Để đếm thời gian và nỗi nhớ Đong đầy cho trọn, chút tình ngơ
Đọc xong bỗng thấy ngày dài lê thê Giống như đang lạc vào cõi u mê Phải chăng, lòng người cũng thế? Người buồn, thơ có vui đâu bao giờ???? thơ dài hay ngắn không quan trọng quan trọng là bày tỏ lỗi lòng trong lòng có ngàn chuyện muốn nói xin người cứ chút hết vào thơ!
Vô đề 1 Nếu bảo: -Em yêu tôi? -...Cảm giác mơ hồ lắm Nếu bảo: -Tôi yêu em? -Trái tim tôi nguội lạnh Còn đâu tuổi xuân xanh Để cùng em bước tiếp Chỉ một mình tôi biết Nhịp đập lỡ con tim Một đời mãi đi tìm Hình hài trong quá khứ Em ơi xin hãy cứ Là em của hôm nay Để tim khỏi đọa đày Trong giấc mơ mộng mị Nghìn thu hoa diên vĩ Tôi tặng lại cho em Photoby Vương Ngọc Minh \
Nhớ! Em đếm thời gian trên ngón tay Từng giờ khắc khoải, sống qua ngày Cuộc tình nào đày đọa tim , óc ??? Anh giờ xa quá, cánh chim bay... Em ở nơi này, cột tuổi xuân Anh cô đơn nhuốm hận bao lần Mải miết tìm nhau trong cõi nhớ Đưa nhau về lại bến sông Ngân Anh có nhớ không lần đầu tiên? Ánh nhìn anh, với nụ cười hiền Đã làm tim em đầy xao xuyến Em về ôm gối mộng triền miên Em si tình quá, phải không anh? Ừ! một lần sống với mộng lành Quên đời khổ đau và cay đắng Xin nguyện một đời, mãi yêu anh!!! Photo by Vương Ngọc Minh
Tình lợi dụng như giống ớt cay Tình qua đường hỏi được bao ngày Tình buông thả có gì mà tiếc Tình sắp yêu thì đó mới say !
em chào các anh chị! hôm nay em buồn quá, em đã chia tay người yêu....đọc được mấy bài thơ của mọi người em lại càng thấy buồn :*(((,em xin góp một bài thơ đúng tâm trạng của em lúc này. Vậy là mình hết yêu Đơn giản như kiểu hoàng hôn tắt nắng để đuổi chiều Nấn ná chi nhiều cũng chẳng níu được Mặt trời ở lại Chi bằng bớt khờ dại Tự tay mình thắp lửa để tránh đêm Hai chữ "đã-từng", bao giờ nhắc lại cũng buồn thêm Đã từng tin yêu, đã từng thiết tưởng chẳng thể sống đời thiếu được người thương Đã từng đan tay, đã từng ấm áp Để giờ ngơ ngác đã-từng-của-nhau Chỉ muốn trở lại, để hỏi người duy nhất: Tại sao? Tại sao lại là ta mà không là ai khác? Tại sao trong cuộc đời vốn nhiều sự lỡ tay mất mát Người lại chọn ta để bỏ đi Tại sao biết tình yêu này không còn xứng đáng vẫn cố chấp làm chi? vẫn cố trấn an bằng những lý lẽ chẳng chút hoài nghi nhất rằng hẳn người có điều chi vướng bận… Nên cứ biện minh lỗi lầm Cho người lỗi đạo thâm trầm dời chân. Rồi sẽ đến ngày cổ tích không còn nữa ông bụt bà tiên, mà chỉ kể về những kẻ phàm trần hẹn thề với nhau đến cùng trời cuối đất Câu chuyện “ngày xửa ngày xưa” được thay thế bằng những điều tưởng chừng rất thật "ngày nảy ngày này, có hai bàn tay hứa không rời dù bên trời nổi bão giông" Ôi, chuyện viển vông Vậy mà bao kẻ lớn đầu vẫn thích được nghe kể Đến khi hết yêu rồi mới thấm thía "Đời đời kiếp kiếp" chẳng qua là ảo tưởng nhiêu khê "Vậy là mình hết yêu..." Truyện-cổ-ngày-nay sẽ bắt đầu như thế [ Hết Yêu ]
Có đau...! Có đôi chút hiểu lầm Sao ta không tháo gỡ Để cho tình dang dở Trôi trong sự nhạt nhòa Mãi ru tình hôm qua Nơi trái tim, góc khuất Em ngậm ngùi chôn cất Mộng hồn hoa của người Thôi! Người hãy cứ vui Phương trời xa xôi ấy Em ở lại hao gầy Đóng chặt tim băng giá...!
cảm ơn chị Linda Vuong! đúng là: quả khế non không chua thì chát mỗi tình đầu không nát thì tan buồn (((